Ba gửi mail.
Mỗi lần ba gửi mail, thường là ba bốn cái. Vì cái đồ quỷ công nghệ này rắc rối quá. Cái gì mà "rì pờ lai", mà "pho quợt" loạn xạ. Còn thêm cái vụ "kẹp phai" nữa... Mỗi lần nghe con gái nhờ ba gửi cái này cái nọ nghen, thì ba chóng hết cả mặt. Nhưng ba chiến đấu được hết, để được việc của con gái, cũng để nghe nó khen đểu một câu dạo này ba ngon lành quá, "hai tét" quá mợi...
Ba không biết, dù hộp mail con gái có đầy, cũng không xóa đống thư lặp của ba. Con gái thường cười toét, rồi lại thấy mắt cay cay với trục trặc kỹ thuật muôn thuở ấy, của ba.
Con gái nhớ ba, ngày càng nhiều. Nhớ ba khi tổn thương, nhớ ba khi hạnh phúc. Nhớ ba vì ba chỉ có một con gái, và con gái chỉ có mỗi một ba. Ba là người đàn ông đầu tiên con gái yêu, còn con gái là tình yêu suốt đời của ba. Con gái vẫn chưa tìm được người đàn ông của riêng mình, vì chưa có ai, giống ba. Sự so sánh nào cũng khập khiễng. Nhưng ba là điểm chuẩn, là cột mốc của mọi tiêu chí. Không được hơn, không được kém.
Ba bảnh trai và khéo nói vừa phải. Đủ để đẹp lòng cô gái ba muốn cưới làm vợ ngày xưa. Đủ để không khiến nhiều cô gái khác si mê, nên đủ để không kiêu hãnh và thiếu thuỷ chung.
Ba hiểu biết vừa phải. Đủ quyết đoán để lèo lái con thuyền mình. Ba không khiến người khác phải nghiêng mình thán phục, nhưng có thể khiến họ nhẹ lòng và an tâm, chỉ cần ba nói đó là điều nên làm.
Ba đam mê công việc vừa phải. Nên vẫn còn thời gian để chăm sóc đời sống tinh thần, tâm trí đủ khoáng đạt để thưởng thức thiên nhiên, sống hồn nhiên đơn giản và yêu thương những người ba thương yêu.
Ba kiếm tiền vừa phải. Ba coi hạnh phúc bên gia đình quan trọng hơn chức tước và giàu sang. Coi việc học cách sống và sự trưởng thành của con cái là thước đo sự nghiệp làm người của cả đời ba.
Ba sống đạo đức vừa phải. Thế giới quan đạo đức của ba thực tế và chừng mực. Con gái vẫn thường bốc đồng và để lòng tốt đi quá lố, có khi ngồi ủ ê vì tổn thương, Ba chỉ dặn, hãy sống vì mình thật tốt, rồi vì người khác một ít.
Ba nghiêm túc vừa phải. Đủ để con gái phải biết giữ phép tắc công dung, nhưng cũng đủ để con gái tin tưởng tỉ tê bao tâm tư tình ái lằng nhằng. Con gái đôi khi lộng hành gọi ba bằng anh xưng em ngọt xớt, vì đối với con gái, thỉnh thoảng ba như người bạn già tuổi, bắng nhắng và nhặng xị.
Ba khó tính vừa phải. Ba đòi hỏi con rể tương lai những ba điều như sau. Một là yêu con gái ba, hai là yêu con gái ba, và ba là yêu con gái ba. Còn con gái đòi hỏi ở chàng rể ấy chỉ một điều, là yêu ba, như con gái ba yêu ba.
Những người đàn ông con gái gặp và yêu, thật có nhiều ưu điểm. Có nhiều điểm còn vượt trội hơn cả ba. Nhưng chưa có ai được "vừa phải" như ba để con gái yên tâm "đặt vào tay anh con tim em cùng cuộc đời"...
Vì con gái vừa kém đáng yêu, lại vừa đặt tiêu chuẩn cao quá như thế. Nên chắc phải đu theo ba làm "con gái già" cả đời rồi...